cua3cang
Thành viên mới
Lá thư viết muộn...( nhật ký một chuyện tình)
Em à...
Thời gian trôi nhanh thật đấy, mới ngày nào mình gặp nhau khi mới bước vào trường giờ thì đã là những tháng ngày cuối cùng của thời gian đi học cùng nhau rồi nhanh thật đấy thời gian ơi..
Tôi gặp em vào một ngày đặc biệt... Ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau là ngày 20/10/08 ngày PHỤ NỮ VIỆT nam, tôi đã rất ấn tượng với em, một người con gái với mái tóc con trai, một cái dáng vẻ cao cao với nụ cười không bao giờ là thiếu trên môi...
Thời gian đi và tôi làm Lớp Trưởng còn em làm Bí Thư, tôi đã nói tôi sẽ yêu em và yêu em cho bằng được, thời gian cứ trôi và cái gì tới cũng đã tới, ngày 20/11 năm đó tôi đã hát tặng em bài hát em thích, cũng hát trên ngày khai giảng trường và cũng ngày đó tôi cũng đã nói lời yêu em, nó quá nhanh vì mới chỉ có 1 tháng, nhưng tôi là vậy tôi không dấu được tình cảm của mình, rồi lần đầu em làm tôi thấy đau khi em nói em đã có người yêu, nhưng đâu có đâu có sao vì tôi còn học cùng em nhiều thời gian dài mà, rồi cững kể từ ngày đó Tôi mang theo mình mối tình đơn phương mà công khai của Tôi với em.
Thời gian cứ trôi đi tôi cứ nói lời yêu em, rồi một ngày cuối năm học đầu tiên Tôi vaf em đi Hiến Máu và cũng có một chuyện bất ngờ với chính em, em biết mình mang trong người một căn bệnh mà có thể không bao giờ khỏi và nó làm ảnh hưởng tới cuộc sống của em.
Em sợ mọi người biết và xa lánh mình lên em đã ra ở một mình, em nói với Tôi nếu có tình cảm với em như đã từng nói thì đừng nói cho ai biết cả mà để em từ từ rồi em tự nói với mọi người, rồi thời gian trôi đi em càng xa mọi người để rồi mọi người nghĩ em đang "khinh" họ, Tôi không muốn thấy em như vậy lên Tôi đã nói cho người con gái đã ở cùng em biết và may mắn thay người đó lại quan tâm em và cùng em chia sẻ những suy nghĩ của mình, người đó làm em cứng rắn hơn và cũng làm cho mọi người hiểu em hơn, rồi cũng kể từ ngày đó hàng ngày tôi luôn nhắn cho em 2 tin nhắn, 1 tin nhắn nhắc em phải uống thuốc đúng giờ và 1 tin nhắn muộn vừa chúc em ngủ ngon vừa chúc em bình minh luôn.
Thời gian cứ đi và mọi người trong lớp cũng biết, nhóm con gái chơi với Tôi có nói Nó như vậy anh còn yêu nó sao? mà sao anh phải làm vậy quan tâm đâu có được gì đâu?... Tôi cũng không biết nói gì mà chỉ nói đó là tình cảm và anh không dối bản thân anh được, quan tâm tới ai đó có cần thiết là phải nhận được đền đáp không? rồi mọi người cũng mặc tôi và chúc tôi may mắn.
Em vừa học vừa chống chọi lại bệnh tật lại còn đi làm thêm, Tôi không muốn thấy em mệt vì thời gian đó em rất hay ốm, tôi nói em thì em trả lời anh không động viên em mà lại còn mắng em, anh phải để em làm điều em muốn chứ, rồi em vẫn làm những công việc của mình, rồi 1 ngày mùa đông năm 2009 em nói em rất buồn và muốn Tôi làm bạn của em để nghe em nói, tôi đã ngồi bên em một ngày để nghe em nói, em nói về em về gia đình và cuối cùng em nói với Tôi là người yêu em đã mang em ra làm trò cười cho mọi người rồi nói lời chia tay với em mà không một lời nói lại, trước đó 1 tuần em đợi xem người đó thế nào nhưng người đó không nói gì và em nói với Tôi là em đã mất người đó và em rất buồn...
Thời gian cứ đi và thêm 1 lần nữa Tôi lại nói Tôi yêu em như lần đầu tiên Tôi đã nói, để rồi Tôi lại nhận được trái đắng từ em, em nói tôn trọng Tôi nói Tôi tốt và quan tâm em nhiều hơn bất cứ một người bạn nào, nói Tôi giỏi và làm cho em cười được mỗi khi em buồn chứ không mang em ra làm trog cười, Tôi là người em cần mỗi khi em buồn... nhưng em lại không thể yêu tôi chỉ đơn giản vì em không muốn tôi buồn em không muốn mang lại cho tôi một gánh nặng. Nhưng em có hiểu cho Tôi không? Em nói em vẫn còn rất yêu người con trai kia và em vẫn đợi người đó quay lại như ngày nào...
Ngày đầu chúng ta gặp nhau và tôi thấy yêu em là ngày phụ nữ VIỆT NAM và ngày em cho tôi cảm nhận được nỗi đau của tình đơn phương một cách trọn vẹn là ngày 14/2/11 ngày của những người yêu nhau, hôm đó tôi nhớ em Tôi đã gọi cho em, hai đứa nói chuyện rất vui rồi kết thúc cuộc điện thoại em nói em đã có người yêu và người đó lại là người mà tôi biết, một người quan tâm em hơn tôi và em cũng quan tâm người đó còn Tôi với em chỉ là một người bạn không hơn. Em nói muốn Tôi có một người em gái và người đó là em, nhưng có được không?
Người đó đến sau Tôi, quan tâm em cũng ít hơn Tôi nhưng lại nhiều thời gian hơn tôi, người ta có xe để hàng ngày đến phòng trọ của em, người ta ga năng để luôn làm cho em thấy hãnh diện, còn Tôi, không có gì ngoài 2 bàn tay trắng, em đã từng nói với tôi là em không yêu một người không có tương lai, nhưng người con trai đó đâu có tương lai hơn tôi, có thì cũng là may mắn hơn tôi khi người đó sinh ra trong 1 gia đình khá giả còn tôi là con nhà Nông, nhưng đó có phải là lý do không em?
Tôi đã bắt đầu một chuyện tình đơn phương của mình trong gần 3 năm và tôi cũng muốn dừng lại lắm nhưng tôi lại không thể làm được, tôi đã cố quên em nhưng lại chưa làm được, nhưng giờ tôi sẽ phải cố gắng để là điều đó, tôi đã bắt đầu một chuyện tình mà tôi là vai chính và cũng là vai phụ và giờ tôi phải tự mình kết thúc chuyện tình buồn này.
Tôiđã ngọi tình cảm của tôi với em là chuyện tình không đầu không cuối. Em không yêu tôi, không sao. Tôi chỉ cần biết tôi vẫn yêu em và luôn làm cho em vuui mỗi khi tôi gần em vậy là đủ rồi.
Giờ đây tôi chỉ muốn thấy em được hạnh phúc và có hạnh phúc trọn ven bên người con trai em đã chọn và cũng muong muốn em đừng quên là vẫn có một người săn sàng làm cho em thấy vui và nghe em nói mỗi khi em thấy buồn và không còn ai để chia sẻ. Dù em không yêu tôi nhưng hàng ngày tôi vaẫn làm việc mình vẫn làm đó là nhắn tin cho em và luôn mong muôốn niềm vui ở bên em hàng ngày.
Chúc em hạnh phúc và có bài báo cáo thực tập thật tốt.
Có những khi trên đường đời tấp lập,
Ta vô tình đi lướt qua nhau,
Mắt lơ đãng mà ngờ đâu để mất,
Một tâm hồn đã đợi chờ từ lâu.
Chúc em bên người...!!!
Đây là bài viết tối qua anh ngồi và viết nó, vì ngày hôm qua anh đi HN về, thời tiết ngày hôm qua thật giống với ngày đầu tiên bọn anh gặp nhau và bỗng nhiên anh muốn viết tặng ai đó và nhắc ai đọc nó hãy đừng chỉ đòi hỏi trong tình yêu...
Em à...
Thời gian trôi nhanh thật đấy, mới ngày nào mình gặp nhau khi mới bước vào trường giờ thì đã là những tháng ngày cuối cùng của thời gian đi học cùng nhau rồi nhanh thật đấy thời gian ơi..
Tôi gặp em vào một ngày đặc biệt... Ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau là ngày 20/10/08 ngày PHỤ NỮ VIỆT nam, tôi đã rất ấn tượng với em, một người con gái với mái tóc con trai, một cái dáng vẻ cao cao với nụ cười không bao giờ là thiếu trên môi...
Thời gian đi và tôi làm Lớp Trưởng còn em làm Bí Thư, tôi đã nói tôi sẽ yêu em và yêu em cho bằng được, thời gian cứ trôi và cái gì tới cũng đã tới, ngày 20/11 năm đó tôi đã hát tặng em bài hát em thích, cũng hát trên ngày khai giảng trường và cũng ngày đó tôi cũng đã nói lời yêu em, nó quá nhanh vì mới chỉ có 1 tháng, nhưng tôi là vậy tôi không dấu được tình cảm của mình, rồi lần đầu em làm tôi thấy đau khi em nói em đã có người yêu, nhưng đâu có đâu có sao vì tôi còn học cùng em nhiều thời gian dài mà, rồi cững kể từ ngày đó Tôi mang theo mình mối tình đơn phương mà công khai của Tôi với em.
Thời gian cứ trôi đi tôi cứ nói lời yêu em, rồi một ngày cuối năm học đầu tiên Tôi vaf em đi Hiến Máu và cũng có một chuyện bất ngờ với chính em, em biết mình mang trong người một căn bệnh mà có thể không bao giờ khỏi và nó làm ảnh hưởng tới cuộc sống của em.
Em sợ mọi người biết và xa lánh mình lên em đã ra ở một mình, em nói với Tôi nếu có tình cảm với em như đã từng nói thì đừng nói cho ai biết cả mà để em từ từ rồi em tự nói với mọi người, rồi thời gian trôi đi em càng xa mọi người để rồi mọi người nghĩ em đang "khinh" họ, Tôi không muốn thấy em như vậy lên Tôi đã nói cho người con gái đã ở cùng em biết và may mắn thay người đó lại quan tâm em và cùng em chia sẻ những suy nghĩ của mình, người đó làm em cứng rắn hơn và cũng làm cho mọi người hiểu em hơn, rồi cũng kể từ ngày đó hàng ngày tôi luôn nhắn cho em 2 tin nhắn, 1 tin nhắn nhắc em phải uống thuốc đúng giờ và 1 tin nhắn muộn vừa chúc em ngủ ngon vừa chúc em bình minh luôn.
Thời gian cứ đi và mọi người trong lớp cũng biết, nhóm con gái chơi với Tôi có nói Nó như vậy anh còn yêu nó sao? mà sao anh phải làm vậy quan tâm đâu có được gì đâu?... Tôi cũng không biết nói gì mà chỉ nói đó là tình cảm và anh không dối bản thân anh được, quan tâm tới ai đó có cần thiết là phải nhận được đền đáp không? rồi mọi người cũng mặc tôi và chúc tôi may mắn.
Em vừa học vừa chống chọi lại bệnh tật lại còn đi làm thêm, Tôi không muốn thấy em mệt vì thời gian đó em rất hay ốm, tôi nói em thì em trả lời anh không động viên em mà lại còn mắng em, anh phải để em làm điều em muốn chứ, rồi em vẫn làm những công việc của mình, rồi 1 ngày mùa đông năm 2009 em nói em rất buồn và muốn Tôi làm bạn của em để nghe em nói, tôi đã ngồi bên em một ngày để nghe em nói, em nói về em về gia đình và cuối cùng em nói với Tôi là người yêu em đã mang em ra làm trò cười cho mọi người rồi nói lời chia tay với em mà không một lời nói lại, trước đó 1 tuần em đợi xem người đó thế nào nhưng người đó không nói gì và em nói với Tôi là em đã mất người đó và em rất buồn...
Thời gian cứ đi và thêm 1 lần nữa Tôi lại nói Tôi yêu em như lần đầu tiên Tôi đã nói, để rồi Tôi lại nhận được trái đắng từ em, em nói tôn trọng Tôi nói Tôi tốt và quan tâm em nhiều hơn bất cứ một người bạn nào, nói Tôi giỏi và làm cho em cười được mỗi khi em buồn chứ không mang em ra làm trog cười, Tôi là người em cần mỗi khi em buồn... nhưng em lại không thể yêu tôi chỉ đơn giản vì em không muốn tôi buồn em không muốn mang lại cho tôi một gánh nặng. Nhưng em có hiểu cho Tôi không? Em nói em vẫn còn rất yêu người con trai kia và em vẫn đợi người đó quay lại như ngày nào...
Ngày đầu chúng ta gặp nhau và tôi thấy yêu em là ngày phụ nữ VIỆT NAM và ngày em cho tôi cảm nhận được nỗi đau của tình đơn phương một cách trọn vẹn là ngày 14/2/11 ngày của những người yêu nhau, hôm đó tôi nhớ em Tôi đã gọi cho em, hai đứa nói chuyện rất vui rồi kết thúc cuộc điện thoại em nói em đã có người yêu và người đó lại là người mà tôi biết, một người quan tâm em hơn tôi và em cũng quan tâm người đó còn Tôi với em chỉ là một người bạn không hơn. Em nói muốn Tôi có một người em gái và người đó là em, nhưng có được không?
Người đó đến sau Tôi, quan tâm em cũng ít hơn Tôi nhưng lại nhiều thời gian hơn tôi, người ta có xe để hàng ngày đến phòng trọ của em, người ta ga năng để luôn làm cho em thấy hãnh diện, còn Tôi, không có gì ngoài 2 bàn tay trắng, em đã từng nói với tôi là em không yêu một người không có tương lai, nhưng người con trai đó đâu có tương lai hơn tôi, có thì cũng là may mắn hơn tôi khi người đó sinh ra trong 1 gia đình khá giả còn tôi là con nhà Nông, nhưng đó có phải là lý do không em?
Tôi đã bắt đầu một chuyện tình đơn phương của mình trong gần 3 năm và tôi cũng muốn dừng lại lắm nhưng tôi lại không thể làm được, tôi đã cố quên em nhưng lại chưa làm được, nhưng giờ tôi sẽ phải cố gắng để là điều đó, tôi đã bắt đầu một chuyện tình mà tôi là vai chính và cũng là vai phụ và giờ tôi phải tự mình kết thúc chuyện tình buồn này.
Tôiđã ngọi tình cảm của tôi với em là chuyện tình không đầu không cuối. Em không yêu tôi, không sao. Tôi chỉ cần biết tôi vẫn yêu em và luôn làm cho em vuui mỗi khi tôi gần em vậy là đủ rồi.
Giờ đây tôi chỉ muốn thấy em được hạnh phúc và có hạnh phúc trọn ven bên người con trai em đã chọn và cũng muong muốn em đừng quên là vẫn có một người săn sàng làm cho em thấy vui và nghe em nói mỗi khi em thấy buồn và không còn ai để chia sẻ. Dù em không yêu tôi nhưng hàng ngày tôi vaẫn làm việc mình vẫn làm đó là nhắn tin cho em và luôn mong muôốn niềm vui ở bên em hàng ngày.
Chúc em hạnh phúc và có bài báo cáo thực tập thật tốt.
Có những khi trên đường đời tấp lập,
Ta vô tình đi lướt qua nhau,
Mắt lơ đãng mà ngờ đâu để mất,
Một tâm hồn đã đợi chờ từ lâu.
Chúc em bên người...!!!
Đây là bài viết tối qua anh ngồi và viết nó, vì ngày hôm qua anh đi HN về, thời tiết ngày hôm qua thật giống với ngày đầu tiên bọn anh gặp nhau và bỗng nhiên anh muốn viết tặng ai đó và nhắc ai đọc nó hãy đừng chỉ đòi hỏi trong tình yêu...